Tiêu đề | Mức lương | Địa điểm | Số lượng | Giới tính | Ngày phỏng vấn |
XUẤT KHẨU LAO ĐỘNG ĐÀI LOAN UY TÍN XKLD ĐÀI LOAN | LAO ĐỘNG ĐÀI LOAN | |||||
DU HỌC ĐÀI LOAN VỪA HỌC VỪA LÀM TRƯỜNG ĐẠI HỌC KUNSHAN- DU HỌC ĐÀI LOAN TRƯỜNG CÔN SƠN ĐÀI NAM | 27.000.000 | ĐÀI NAM | 200 | NAM NỮ | LIÊN TỤC |
Đại học Khoa học và Công nghệ Thành phố Đài Bắc | 27.000.000 | ĐÀI LOAN | 1000 | NAM NỮ | LIÊN TỤC |
DU HỌC ĐÀI LOAN 2024 HỆ VỪA HỌC VỪA LÀM ĐÀI LOAN | 35000000 | đài loan | 1000 | NAM NỮ | liên tục |
DU HỌC ĐÀI LOAN 2025 HỆ VỪA HỌC VỪA LÀM ĐÀI LOAN | |||||
XUẤT KHẨU LAO ĐỘNG ĐÀI LOAN 2025 UY TÍN XKLD ĐÀI LOAN 2025 | LAO ĐỘNG ĐÀI LOAN 2025 |
Mình vừa đi du lịch Đài Loan chơi về, chia sẻ một số hình ảnh về các địa điểm đẹp tại Đài Loan với Baynhe và các bạn, cũng có kèm theo một số kinh nghiệm thêm.
Đầu tiên đến du lịch Đài Bắc chắc ai cũng sẽ check in tòa tháp Taipei 101. Nhưng nói thật là check in ở đấy ko ra sao, tháp thì cao, nằm bò ra đất cũng ko lấy được chọn vẹn cả đỉnh tháp và người, mà có lấy đủ thì mặt nó cũng bằng cái mẹt.
Rất may là thiên nhiên Đài Loan đã cung cấp cho các Facebooker một đỉa điểm check in không những tuyệt vời mà còn free và dễ dàng đó là núi voi (Elephant mountain, 象山, Xiàngshān). Trên này có nhiều địa điểm ngắm toàn thành phố bao gồm cả tòa tháp 101 rất đẹp, đi bộ một tý từ Taipei 101 là tới. Nhưng các bạn phải lên sơm sớm vì tầm hoang hôn là mình thấy “nhung nhúc” người là người, đúng chất “nhung nhúc” luôn mình ko nói quá tý nào.
#1. Một địa điểm view mà mình lên tới nơi thì các photographer đã ổn định chỗ ngồi hết rồi (sau khi mình đã phải từ bỏ một chỗ đông người hơn), thật khó mà tìm được một chỗ đứng để đặt máy chụp, vì trời đã về chiều, cầm tay chụp thì rất dễ bị rung.
#2. Thấy 2 anh tây này ko phải photographer mà chỉ check in đơn giản nên đứng sau chờ các anh xong là mình nhẩy vào làm vài kiểu.
#3. Cuối cùng cũng làm được vài kiểu.
#4. Đến Đài Bắc mà ko lên núi voi ngắm toàn thành phố khi mặt trời nghiêng bóng thì đúng là một điều đáng tiếc.
#5. Trên đường lên núi có 1 vị trí có nhiều mỏn đá ngồi ngắm hoàng hôn rất tuyệt vời. Nhưng lên chậm thì hết chỗ. Lúc mình đến nơi vừa mỏi vừa khát, thấy có mấy anh chị tây ngồi mỏm đá mở bia vừa uống vừa ngắm cảnh mà dớt dã chảy ra ko kìm được, nhưng ko có hàng quán gì nên đành đi tìm vòi nước máy uống cho qua cơn khát. Cho nên các bạn rút kinh nghiệm, trước khi đi thì mua vào lon bia lạnh đút túi, lên đây ngồi thư giãn uống bia thì sướng phải biết.
#6. Kể cả khi mặt trời lặn hẳn thì người vẫn còn rất đông. Tuy nhiên nếu các bạn chịu khó trèo cao hơn thì sẽ đến những vị trí ít người hơn. Người đông chủ yếu ở vị trí có mấy mỏm đá mình nói ở trên.
Muốn đi trên những con đường mòn giữa không gian bao la lộng gió, phóng tầm mắt ra là mặt biển xanh ngắt thì các bạn đến Tỳ Đầu Giác (鼻頭角, Bí tóujiǎo). Nơi đây cũng có ngọn hải đăng phía bắc Đài Loan. Rất tiếc là đường đi hải đăng đã bị khóa, mình vẫn vòng qua đi nhưng đến đoạn có ván gỗ bắc qua vực thì quay lại, phần vì sợ nó mục nó sụt thì mình đi luôn, phần vì nghĩ còn đường khác nhưng không phải, đây là đường duy nhất nên lúc xuống núi thì hơi tiếc, quay lại thì ko kịp lịch đi chỗ khác.
#7. Đến Tỳ Đầu Giác các bạn sẽ đi trên những con đường như thế này
Mình ko chụp nhiều ảnh ở đây vì lên ảnh chỉ là mặt biển bao la, chỉ có đứng ở đây giữa nắng gió mới thấy cái sướng của nó. Nếu các bạn muốn mình thêm ảnh ở đây có thể tham khảo Album Đài Loan của bạn này, có một số đài quan sát khá đẹp https://www.facebook.com/media/set/?…4029631&type=3
Từ Tỳ Đầu Giác các bạn bắt xe bus đến Cửu Phần (Jiufen, 九份, Jiǔ fèn) thẳng đường rất tiện.
#8. Cảnh từ một điểm quan sát ở Cửu Phần
#9. A Muội Trà Lâu (A Mei Tea House, 阿妹茶樓, Ā mèi chálóu), một địa điểm check in nổi tiếng ở Cửu Phần. Người rất đông nên rất khó để các bạn có thể tự sướng một mình.
#10. Một view khác khi chiều về ở Cửu Phần
#11. Để chụp được chọn vẹn một góc phố cổ Cửu Phần mà vắng người là một điều không tưởng. Tuy nhiên có thể cố gắng chờ tý để tiền cảnh là 1 bạn gái đẹp thì cũng an ủi phần nào. Các bạn gái đẹp ở đây nhiều vô kể, hình như toàn người Nhật và Hàn sang du lịch nên phong cách rất sexy, nhưng đất khách quê người, phong tục ko rõ nên mình ko dám chụp.
Nhiều khi mình tự hỏi tại sao lại toàn là các bạn gái đẹp đi du lịch, bởi thường thì gái đẹp sẽ đi với các hot boy hoặc già boy nhưng nặng túi, và thắc mắc của mình đã được giải thoát phần nào khi mình thấy 2 bạn gái đẹp khóa môi nhau.
Theo lịch là mình sẽ qua Bảo Tàng Vàng (Gold Museum, 黃金博物園區, Huángjīn bówù yuánqū) để leo núi ấm trà (Teapot mountain, 茶壺山, Cháhú shān) nhưng tính toán thời gian không cẩn thận (do nhìn Google tưởng leo nhanh) nên đến nơi hỏi thì bạn bảo vệ bảo leo mất 1h50′, về cũng tầm đấy nữa thì tối mịt mất, mặt trời lại lặn sau núi nên đành lỡ dịp. Rất là đáng tiếc! Bù lại từ Gold Museum các bạn sẽ được ngắm mặt trời lặn ở Kỳ Đường (祈堂, Qí táng)
#12. Hoàng hôn tới Kỳ Đường
#13. Kỳ Đường, một khu phố cổ yên tĩnh, không sô bồ và đông đúc như Cửu Phần nhưng cái độ cổ thì không kém chút nào. Ngày trước đây từng là nơi giầu có, nhộn nhịp nhất.
#14. Một phần khuôn viên Bảo Tàng Vàng. Kim Qua Thạch (Jinguashi, 金瓜石, Jīnguā shí) trước đây là một nơi khác thác vàng lớn có tiếng trên thế giới. Sau khi đóng cửa thì Bảo Tàng Vàng được mở ra để lưu giữ những hiện vật lịch sử về khu mỏ này.
#15. Mình men theo đường ray cũ đuổi theo mặt trời và bắt được những tia sáng cuối cùng khuất sau núi.
Chuyến đi của mình gặp một ngày mưa bão, là ngày mình lên Dương Minh Sơn (陽明山, Yángmíng shān). Trèo lên đỉnh núi Thất Tinh (七星山, Qīxīng shān) trong ngày mưa gió cảm giác rất phê. Gió giật mạnh tạo ra những con sóng cỏ dưới mặt đất cộng với từng đợt mây vun vút lướt qua giữa 2 bên vách núi, trước mặt là màn sương mù dày đặc trắng xóa tạo ra một khung cảnh rất điện ảnh. Có khi leo núi vào một ngày nắng đẹp cũng ko thấy đẹp như ngày mưa gió này. Rất tiếc là mưa nên mình ko thể lấy máy ảnh ra chụp được. Các bạn có thể tham khảo một đoạn clip từ Facebook bạn này: Xem ngay
Trên đây có miệng núi lửa nên có mùi khí sulfur rất thối, bạn nào định đi nhớ chuẩn bị khẩu trang phịt nước hoa, tìm loại nước hoa tầu thì có 20k/1l dùng cả năm.
#16. Công viên quốc gia Taroko. Đây là một hẻm núi dài khoảng 19km, tên Taroko là theo ngôn ngữ của người Truku, thổ dân bản địa, nghĩa là “hoành tráng”. Các bạn có thể tìm gặp những người thổ dân này nếu đi sau vào những ngôi làng trong núi.
Trong Taroko có nhiều đường mòn để tham quan cảnh đẹp, các nên check trước xmình đường nào mở đường nào không vì rất cả thể vì điều kiện thời tiết hay gì đó mà họ đóng của một số đường. Check trước hôm đi tại đây http://www.taroko.gov.tw/zh-tw/Event…111&brief=true.
Cổng vào Taroko có 2 lối, lối rẽ phải đến Shakadang (砂卡礑, Shā kǎ dàng), đường mòn này nằm riêng một nhánh nên mình chọn đi trước cho gọn.
#17. Cầu Shakadang với màu đỏ rất ấn tượng khi xuất hiện giữa hai loại màu xanh của cây cối và bầu trời, cạnh cầu có lỗi xuống đường mòn.
#18. Cảnh đặc trưng ở Shakadang là đá và suối màu ngọc xanh biếc, nhếu nhìn kỹ các bạn sẽ thấy đá không hoàn toàn trắng mà có nhiều vân với nhiều mầu.
Cảnh ở đây khá là giống nhau, đường 1 lối chứ ko phải vòng tròn nên lúc quay về lại đi lại đường cũ, nên nếu không có nhiều thời gian thì các bạn nên đi khoảng hơn 1km, đến chỗ có cái gì đó để làm gì đó thì quay lại. Nếu đi hết sẽ mất khá nhiều thời gian sợ ko kịp đi các địa điểm khác.
#19. Đền Trường Xuân (Eternal Spring Shrine, 長春祠, Zhǎngchūn cí) nơi tưởng nhớ những công nhân thiệt mạng khi làm đường hầm xuyên núi.
#20. Vào Thiền Quang Tự (Chan Guang Tmìnhple, 禪光寺, Chán guāng sì), thấy các đoàn tour thường bỏ qua chỗ này, đi qua cầu treo các bạn có thể lên tháp chuông (Bell tower, 鍾樓, zhōnglóu) ngắm toàn cảnh rất hùng vĩ. Cầu treo có tải trọng ghi là 350kg, 5 người.
Lúc mình đang qua cầu và có 1 lãng tử mô tô khác đang hút thuốc ngắm cảnh giữa cầu thì một đoàn 6 người hình như không đọc chỉ dẫn tải trọng hoặc ko biết đếm, cùng nhau cả 6 lao vào làm mình hãi quá phải chạy nhanh ra. Cầu chắc không dễ đứt đâu nhưng cứ phải chọn phương án an toàn cho chắc ăn.
#21. Mọi người trầm trồ ngắm vách đá tại Yến Tử Khẩu (Swallow Grotto, 燕子口, Yàn zǐ kou). Nghe nói mùa xuân ở đây có những chú chim yến làm tổ trong hang ở 2 bên vách đá nên mới có tên Yến Tử Khẩu. Đây chắc chắn là nơi phải đến ở Taroko.
Ở đây dễ có đá lăn từ trên cao xuống mọi người được khuyến khích đội mũ bảo hiểm (có địa điểm cho mượn mũ trước lối vào), tại lối vào thấy xe tour chưa dừng hẳn mà có mấy ông bà già nhảy xuống chạy thục mạng tưởng làm gì hóa ra để lấy mũ, mình đi xe máy có sẵn mũ nên ko hỏi kỹ. Chỗ này đi bộ từ từ ngắm cảnh là sướng nhất. Rất hùng vĩ nhưng máy mình ko lấy được toàn cảnh.
#22. Đi trong Taroko là đi giữa các vách đá cao vút. Địa hình các vách đá nơi đây vô tình tạo ra một hệ thống setup ánh sáng tự nhiên rất đẹp.
#23. Thỉnh thoảng các bạn sẽ tình cờ gặp những vị trí ko nổi tiếng nhưng ấn tượng trên đường đi.
#24. Tường Đức Tự (Xiangde Tmìnhple, 祥德寺, Xiáng dé sì), một ngôi đền giữa lưng chừng núi, nơi đây cũng là nơi có bức tượng Địa Tạng Vương Bồ Tát đặt ở vị trí cao nhất thế giới, vị bồ tát được cho là đã nói rằng “ta không vào địa ngục thì ai vào.” Để đến được với bồ tát thì các bạn phải qua một cây cầy gọi là cầu Phổ Độ.
Chỗ này 4h30 đóng cửa nha các bạn, mình ko biết nên lúc đi qua ko vào luôn, nghĩ lúc quay lại sẽ vào, ko ngờ quay lại đúng 4h30 và leo lên bị ni cô mời xuống. Đành đứng chụp từ dưới lên, lúc này mặt trời đang xuống, nếu lên được từ trên cao nhìn xuống tin rằng rất đẹp. Ở đây hàng ngày có các sư đến làm việc, cuối ngày có xe đưa đón về.
#25. Một đài quan sát bên cạnh cầu Từ Mẫu (Cimu Bridge, 慈母橋, Címǔ qiáo). Cầu Từ Mẫu là cây cầu được cố tổng thống Đài Loan Tưởng Kinh Quốc (con trai Tưởng Giới Thạch) xây để tưởng nhớ mẹ mình. Truyền thuyết nói rằng tại nơi đây có đứa trẻ ở gần bờ sông đã bị dòng nước lớn cuốn đi, người mẹ sau đó hàng ngày đều tới đây để ngóng trông con mình trở về. Mình ko chụp cầu vì có nhiều người check in trên cầu quá.
Trời về chiều nên mình ko đi tiếp vội vàng quay lại vì còn muốn thăm vách đá Thanh Thủy (Qingshui cliff, 清水斷崖, Qīngshuǐ duàn yá)
#26. Qingshui cliff, một trong 8 kỳ quan của Đài Loan.
Đây là một tập hợp các vách đá dài khoảng 21km, đỉnh cao nhất lên tới 2048m, nhìn rất hùng vĩ từ dưới lên, nước biển xanh một màu xanh rất khác so với màu xanh biếc ở Tỳ Đầu Giác. Có nhiều vị trí ngắm nhưng mình ko đi kịp nên chỉ dừng lại tại địa điểm gần nhất vì đi tiếp thì tối mất. Nếu các bạn muốn nhìn rõ vách và nước biển xanh thì nên đi khi chời còn sáng, tốt nhất là sáng sớm sẽ rất đẹp. Chứ đi lúc hoàng hôn mặt trời lặn sau vách nên tối.
#27. Chỉ sau khoảng 15 phút sau thì Qingshui đã chìm trong sắc cam của hoàng hôn
Vị trí quan sát này nằm ngay cạnh đường và có biển chỉ dẫn rõ ràng. Nếu các bạn muốn nhìn gần hơn có thể theo bậc thang xuống dưới. Đường cụt cuối cùng cũng chưa xuống tới bãi biển. Mình dừng lại ở đây, nhìn ảnh vậy thôi nhưng xuống gần mới thấy sóng rất to và mạnh cộng với đây là thời gian thủy triều lên nên mình ko dám mạo hiểm, vì đi bộ ra chân vách nhìn thế chứ đến gần mới biết ko hề gần, đi rồi ko biết có quay lại không hay ra thẳng biển.
#28. Trên đường về qua cầu Taroko gặp cảnh mặt trời khuất núi, ánh hoàng hôn tím phản chiếu trên mặt nước rất đẹp phải nên dừng xe làm ngay một kiểu.
Trên đây là một số hình ảnh về các địa điểm đẹp để các bạn tham khảo, có phương án lựa chọn ưu tiên khi thời gian eo hẹp. Trước khi đi Đài Loan mình cũng đã tìm hiểu trước nhiều chia sẻ rất chi tiết của những tiền bối quá cố. Tuy nhiên vẫn có vài điều bỡ ngỡ nên mình xin chia sẻ thêm với các bạn 1 số điều mà trên mạng chưa nói kỹ.
Lịch trình của mình bao giờ cũng có nhiều kế hoạch B và nhiều địa điểm backup chứ không cố định, những vị trí ưu tiên mình sẽ xếp lên đầu hoặc in đậm, hoặc để cỡ chứ lớn hơn, các bạn có thể tham khảo cụ thể ở file này:
Các bạn nên check giờ tầu xe, địa điểm xuất phát trước hôm đi chứ đừng để đến hôm đi mới tìm. Bến Main Station của nó khá to nên rất dễ khiến các bạn phải lần mò và lỡ chuyến. Mà nhiều chỗ lỡ chuyến là khỏi đi luôn đó. Vậy cho nên mình thường có plan B.
Các bạn đừng ăn ở bến xe bến tầu hay các trung tâm, đắt lòi ra mà không ngon. Ăn ngoài đường vừa ngon hơn vừa rẻ. Mình ăn bát mỳ trong bến xe (Taipei Main Station) không ra gì, ít mà 170$, thêm đĩa dưa chuột bé tẹo nữa 30$ tổng cộng 200$. Trong khi gặp quán mỳ vỉa hè 25$ bát + 1 đĩa thịt tẩm ướp kiểu gì rất ngon 50$ nữa, tất cả có 75$.
Quán nằm trên đường Chong Qing
Hoa quả rau cỏ bên này đắt. Vào quán nhìn thực đơn mấy món rau mà đắt hơn cả thịt, ở cổng chợ đêm Sĩ Lâm 1 cốc hoa quả to bằng cốc trà sữa bên trong có vài miếng roi, vài miếng dưa, vài miếng dứa mà 200$ (~160k) :O. Không biết là bị chém hay không nữa.
Trước mình đọc đâu đó bảo Đài Bắc ô nhiễm lắm, đứng trên nhà cao tầng ko nhìn đc xuống đường vì khói bụi. Nhưng mình đến thì thấy trong lành sạch sẽ lắm, ko thấy bụi mù và nồng nặc mùi khói xe như ở Hà Nội.
Ở đây hình như làm việc muộn, sáng gần 8h30 ra ngoài mà chả thấy của hàng nào mở cửa, vào bến xe mới thấy lác đác, mặc dù ngoài đường cũng khá nhiều xe đi rồi.
An ninh có vẻ tốt, tối về muộn mình thấy xe máy để ngoài đường thế này, sáng ra vẫn thấy để thế này. Hình như để qua đêm như vậy.
Bên này nếu trời nắng bên ngoài thì nóng nhưng vào nhà hay lên tầu xe thì không hiểu sao họ bật điều hòa hơi lạnh, có lúc ngồi tầu mà rét run. Nên chị mình đi thì mang cái áo chống nắng theo 1 công đôi việc.
Đi tầu xe họ không trả lại tiền lẻ đâu nên tốt nhất cứ thẻ Easycard mà dùng cho tiện các bạn ạ. Đỡ phải đổi tiền lẻ phiền phức lâu la. Các bạn chú ý lên xe xuống xe nhớ cà thẻ theo hướng dẫn của lái xe. Có xe lên quẹt, xuống quẹt tổng cộng là 2 lần, nhưng có xe chỉ 1 lần thôi. Quẹt thiếu nó khóa thẻ là mệt đấy.
Thẻ Easycard có thể mua hàng ở các cửa hàng tiện lợi luôn nên nếu tiêu ko hết tiền trong thẻ thì các bạn đi mua đồ ăn cho hết. Ngoài ra còn có thể quẹt thẻ lấy xe đạp tại các điểm có xe như hình dưới, gặp điểm nào khác giống như vậy lại có thể quẹt thẻ trả xe, nhiều khi rất tiện nếu đi bộ mệt hoặc cần thong dong ngắm cảnh, tuy nhiên phải đăng ký trước trên mạng.
Taipei Bus Station ngay gần bến xe Taipei Main Station. Mới đầu mình tìm được Taipei Bus Station rồi nhưng ko hiểu bến xe ở đâu, mua vé ở đâu. Nhìn từ ngoài vào thì nó như một khu trung tâm thương mại nên mình ko nghĩ đến việc vào trong. Hóa ra cơ sở hạ tầng của nó khác, bến xe chính là ở bên trong và trên tầng.
Ví dụ mình muốn bắt xe đi Luodong thì vào bên trong tòa nhà mua vé của hãng Kamalan rồi lên tầng 4 chờ xe, xe hãng Kamalan sẽ đón khách ở tầng 4 đó. Mình quen với kiểu bến xe ngoài đường, ko phải trên tầng ở Việt Nam nên ban đầu tự tìm đi vòng quanh tòa nhà mãi ko thấy, cuối cùng chọn lấy 1 bạn gái xinh trên đường để hỏi mới biết hóa ra nó là như vậy.
Các bến xe bus quanh trạm xe và các bến lân cận đều thông nhau dưới hầm hết nên các bạn có thể đi dưới hầm khỏi mưa khỏi nắng, chứ đi trên mặt đất nhỡ gặp nắng mưa mà lại phải chờ đèn đỏ lâu lắm.
Đi Taroko từ Đài Bắc đọc trên mạng bảo bắt tầu khó lắm, phải mua vé trước này nọ nên mình chọn phương án đi bus đến Luodong rồi từ Luodong bắt tầu đi Xincheng (cách Taroko 5km) thấy chẳng khó khăn hay phải chờ đợi gì. 6h15 đi thì 9h5 đến Xincheng rồi. Có xe sớm hơn lúc 5h55 nhưng mình chọn chuyến 6h15. Cứ vào Taipei Bus Station mua vé rồi đến Luodong lại mua vé tầu tiếp. Giá lại rẻ tổng cộng 248$, trong khi mua tầu chạy thẳng Hualien thì khoảng 400$ và từ Hualien lại phải đi ngược lại Taroko khoảng 20km nữa vừa mất thêm thời gian vừa mất thêm tiền.
Đến Luodong thì các bạn nên chạy luôn vào ga tầu hỏi chuyến sớm nhất, đừng chạy quanh check in ko lỡ chuyến lại chờ mất thời gian lắm. Như mình đi hỏi luôn thì 10′ sau có chuyến nên mua vé luốn. Chứ lại loang quăng ngoài ga thêm mấy phút check in mà lỡ cái chắc lại chờ thêm 30′ là ít. Tầu từ Luodong đến Xincheng mình thấy có quẹt Easycard được.
Xe, tầu đi Taroko mình thấy vắng hoe, trước đó cứ tưởng phải đông lắm vì đọc nhiều bài trên mạng toàn nói vậy. Mặc dù tại Đài Bắc, Cửu Phần mình thấy lượng khách du lịch rất đông. Ngày thường mà toàn các bạn gái đẹp toàn đi ăn chơi đông như hội vào giờ hành chính, giờ lên lớp thì chỉ có khách du lịch chứ còn gì nữa.
Đến Xincheng mình thuê xe máy để đi Taroko cho tiện. Đọc trước thì thấy bảo đòi bằng quốc tế nhưng mình thuê chả cần quốc tế gì cả, bằng Việt Nam toàn tiếng Việt cũng thuê được luôn. Thuê 400$/ngày, bà chủ bảo đổ 100$ đi là đủ nhưng mình thấy mình vét tiền lẻ đổ 90$ xong cuối ngày về trả xe xăng mới đến vạch 1/2 (mình đi đến Tianxiang, vòng lại đi Qingshui rồi mới về). Cho nên bạn nào đổ thì đổ 50$ là mình thấy đi thừa rồi.
Ở đây mình thấy đậu xe miễn phí, không như mấy địa điểm du lịch ở Việt Nam cứ đỗ xe là mất tiền. Ở Hà Nội còn bựa hơn ở chỗ lúc đỗ xe chả thấy ai trông, chả thấy phát vé, nhưng lúc dắt xe đi là có thằng ra đòi tiền trông xe. Các bạn chú ý vạch kẻ ở lề đường, màu đỏ là không được đỗ, vàng là đỗ dưới 5 phút, trắng là được đỗ.
Ở Xincheng mình hỏi tầu về Luodong 9h20 mới hết chuyến nên mình cứ yên tâm đi chơi ko sợ lỡ. Nhưng khi về mình mới biết mình sai lầm ở chỗ là chuyến thì hết muộn nhưng đến buổi tối thì ko phải lúc nào cũng có chuyến, cho nên mình về Xincheng lúc 6h30 nhưng phải chờ đến 7h48 mới có tầu. Mà lúc này là tầu xịn chứ ko phải tầu local (giá rẻ) nữa nên đắt hơn nhiều. Mình bắt luôn tầu về Đài Bắc là 403$, trong khi buổi sáng đi tất cả mất có 248$. Nên nếu các bạn đi thì nên hỏi chuyến quanh quanh khoảng từ 6h30 trở lại, vừa đỡ mất thời gian chờ vừa đỡ mất nhiều tiền, hỏi tầu local về Luodong rồi lại đi Kamalan về Đài Bắc thôi thì mới rẻ, bus thì 10h20 mới hết. 6h30 là mình thấy tối mịt rồi ko thăm quan được gì nữa đâu.
Các bạn gọi bia thì cẩn thận hỏi chai nhỏ hoặc lon chứ nếu ko ngừoi ta mang cho chai to đùng 600ml ra, gần gấp đôi chai ở Việt Nam, uống hết cũng vất vả phết.
Các bạn đi tầu mà gặp cái hố xí thế này thì cẩn thận, nó xả nước là bắn ra ngoài vào người mình đấy.
Mình thấy người Đài Loan chỉ đường khá nhiệt tình, có bà già còn bỏ cả túi đồ dẫn mình ra chỗ chờ xe. Mà đi xe ngoài Đài Bắc sao thấy toàn ông bà già trên xe thôi các bạn ạ. Và các bạn chú ý tầu xe có vị trí ghế cạnh của ra vào nó gọi là ghế bạn ái, tiếng Anh ghi là Priority Seat chuyên dành cho người già, phụ nữ bầu, người tàn tật…một số xe bus thì ghế này màu đỏ. Mới đầu mình ko để ý ngồi cứ thấy mấy ông bà già nhìn mình mà ko biết tại sao.
Mình thấy người Đài Bắc có 1 phong cách công nghiệp là vừa đi bộ rất nhanh vừa cầm 1 ly trà sữa, các bạn nhớ hòa nhập với người ta để khỏi bị đối xử như khách du lịch. Mình sợ đái đường thì thay trà sữa bằng Whisky thôi.
P/S: Visa thì mình làm theo hướng dẫn chuẩn bị giấy tờ trên mạng nên xin cái được luôn nên cũng không có gì để review, nhưng có mấy điểm chú ý thế này:
Hoặc các bạn tham khảo kinh nghiệm xin Visa của 1 bạn đẹp zai đã từng đi Đài Loan ở đây nha: VISA ĐÀI LOAN
Để được tư vấn cụ thể hơn về đơn hàng, chi phí, điều kiện. Hãy để lại thông tin cá nhân để chúng tôi liên hệ với bạn trong thời gian sớm nhất.